首页 > 诗文 > 太白招魂 > 拼音版

《太白招魂》拼音版

宋代崔敦礼

tàibáizhāohún--cuīdūn

wèizhéxiānbáoyóurénjiān

àoànxiéshìjiānnán

zhéfāngzhōuzhīyáohuácǎiqióngruǐkūnshān

chóuzhǎngānzhījiànzuòjiànérzhǎngtàn

húnérduànchūnfēngérpiāoyáng

piāoyángjìngtuōzàohuàwèizhībēishāngshìmìngyáng

ruòyǒurénshénànrán

jīnghúnfēisànchíěrguīxuán

nǎixiàzhāoyuēhúnguīláidōng西

nánběixiēhǎizhīdōng

zhǎngjīngfényǒngshèxiē

yángpēnyúntiānlièxiē

齿chǐruòxuěshānguàjiānxiē

guīláiháixiē

húnnánnánshānbáiéchūtuānxiē

ruòjiàncuòliècóng竿gānxiēkǒutūnshūchán

qiāngxiēguīlái

cháixiēhún西

西dāngtàibáihéngjuééméixiē

bēngshāncuītiāngōuliánxiē

zhēngróngcuīwéicháoshéxiē

shǔnxuèshārénxiē

guīláixíngnánxiē

húnběiběiyuántàixíng

dèngdàojùnpánxiējué

chēlúncuīgāngxiējiàn

yánfēnglièshangxiēguīlái

běishàngxiēhúnguīlái

jūnshàngtiānxiēzhāohúntiānpēnghōng

léizhènpángxiētóu

xiàokāidiànguāngxiēkāizhī

shūshuòhuìmíngxiēquǎnfèijiǔguān

shārénfènjīnghúnxiēguīlái

tiānyīnxiēhúnguīlái

jūnxiàyōudōuxiēyǐngqiánhún

jiǔquánxiējiànlúntānghuò

měnghuǒchìránxiēshānyánkūn

hǎitāotiānxiēguīlái

bǎoshēngxiēhúnguīlái

háixiāngxiēgāolóujiǎ

liánqīngshānxiēfēiyínglěi

gǒngyínyuánxiēyúnméihéng

juézǎnluánxiēhàozhòulǎng

zhūméngxiānxiējīnchuāngxiù

zhūxuánxiēhúnguīlái

lièzhēnxiūxiēyuèguāngpán

fàndiāoxiējiǔ

jǐnxiēbáijiǔxīnshú

huángféixiēshānpánqiūshū

jiànshuāngxiēyánhuā

jiǎobáixuěxiēpányángméi

wèijūnshèxiēhúnguīlái

huānxuèxiēnánguóměirén

róngzhuózhuóxiēluòfēi

piāopiāofēixuěxiēzhǎnggànér

yànxīngyuèxiē西shīdōnglín

xiùéméixiēxiàoshuāng

qiānjīnxiēlánggānshí

yuānyāngqīnxiēshānzhōng

xiānghuǒchénxiēhúnguīlái

zuìshāngxiēqīngéduìzhú

yǎnchéngxíngxiētóngliǎngliǎng

chuīshēngxiējiāréndāngchuāng

dànmíngzhēngxiēměijiǔ

qīngkōngxiēkànzhūchéng

yánshǐhóngxiēqiányǒuzūnjiǔliánbái

xíngliùxiēchìbáigǒu

xiēbànhānyīng

huīmíngqiàoxiējīnānlóng

huāxuěmáoxiēshuāngjiànqiè

míngzhūpáoxiēhúnguīlái

zhǎngānxiēqīngdōushù

yáotáichūnxiēwànxìng

tàipíngxiēchuízhōng

tóngchéngxiēzhàowàn

zānmíngxiēchuī

yǐngōngqīngxiēbáihuī

yùnquánhéngxiēdàohǎilíngshān

suǒyuècǎisūnxiēwénzhìbǐnghuàn

luóxīngmínxiēhúnguīlái

yánxiēluànyuēzhǎngxiāngzàizhǎngān

luòwěiqiūjīnjǐnglánwàngjūnān

chényíntàn怀huáidòngtíngbēixiāoxiāng

yáocǎokānniànjiāzhǎn

měihènqiǎntóngshànghuāluòjiāngqiū

qiūfēngniǎoniǎoyōuyōuhúnguīlái

xièyuǎnyóu

崔敦礼简介

宋代·崔敦礼的简介

敦礼,河北人。字仲由,本通州静海人,居溧阳。与弟敦诗同登绍兴三十年(1160)进士。历江宁尉、平江府教授、江东安抚司干官、诸王宫大小学教授。淳熙八年(1181)卒,官至宣教郎。有宫教集。爱溧阳山水,买田筑室居焉。其著作《刍言》编凡分三卷:上卷言政,中卷言行,下卷言学。

...〔 ► 崔敦礼的诗(83篇)