元代:凌云翰
游yóu虎hǔ跑pǎo泉quán次cì坡pō仙xiān韵yùn--凌líng云yún翰hàn
杖zhàng藜lí偶ǒu到dào南nán山shān上shàng,,一yī见jiàn灵líng泉quán即jí驰chí仰yǎng。。每měi炊chuī云yún子zi白bái于yú脂zhī,,曾céng洗xǐ雕diāo胡hú大dà如rú掌zhǎng。。
何hé年nián巨jù兽shòu启qǐ神shén踪zōng,,长zhǎng日rì还hái飙biāo递dì馀yú响xiǎng。。须xū防fáng投tóu石shí犯fàn清qīng泠líng,,观guān法fǎ由yóu来lái非fēi妄wàng想xiǎng。。
上一首:凌云翰《为华子宜赋山隐》
下一首:凌云翰《葛孝子诗五十韵》
元代·凌云翰的简介
浙江仁和人,字彦翀。博览群籍,通经史,工诗。元至正间举人。洪武初以荐,授成都府学教授。后坐事谪南荒。有《柘轩集》。